...To my LoGicAl WorLd

5 tháng 5, 2010

Happy Ending.



...
Ai xem topic này nói cho tớ biết...
...Yêu để làm gì...
...Nếu yêu chính là để đuợc yêu lại...
...Thì mình không phải đang yêu rồi...

Buddha please tell me.

Mỗi ngày đều cố gắng nhoẻn miệng cười với em. Anh luyện được tuyệt chiêu này, bất kể khi anh đang khóc hay đang đau, cũng có thể lau nước mắt và cười với em. Một nụ cười hơi mếu, nhưng dù sao cũng không đủ để em nhận ra anh không cười.

Mỗi ngày anh chở em đi bất cứ đâu em muốn, có cần thiết phải làm vậy mỗi ngày không ? Mỗi khi em gọi cho anh, bảo nah chở em đến bất cứ đâu, anh tuân lệnh. Đôi lúc anh chỉ muốn lúc nào cũng ở bên cạnh em, như người và bóng. Âm thầm trôi dưới gót chân em, và bảo vệ em khi đêm xuống.

Em thật đẹp, mặc dù em rất xấu. Anh giới thiệu em cho 1 đứa con gái. Anh ngu quá, một đứa con trai như em là cuộc sống, gia tài của anh, sinh mạng và có khi chính là bản thân anh. Ít nhất là hiện giờ. Em quen nó em vui, anh cũng vui lắm. Nhưng buồn lắm. Nhưng cũng vui lắm. Nhưng cũng buồn lắm. Anh không biết nữa...

Anh ghét những ngày mưa. Gió thổi lành lạnh, buồn buồn, man mác một chiếc lá rơi vào mặt anh.Anh tự hỏi em đang ở đâu, có mắc mưa hay không ? Anh muốn ôm lấy em dưới trời sấm sét, muốn dẫn em chạy về nhà, muốn lau khô tóc em. Muốn bật quạt rồi đắp chăn. Muốn ru em ngủ trong những ngày mưa, muốn tặng em 1 cốc chocolate nóng. Những những ngày mưa đó, anh không dám nhắn tin hỏi em dù chỉ là "em có lạnh không". Anh sợ là em sợ và ngại anh. mà nếu thế thì anh đang mang phiền phức bực bội cho em. Vì thế anh không thích những ngày mưa.

Em biết là anh thuơng em, em cũng biết là anh đã làm bao nhiêu việc cho em mà. Chở em đi chơi, đi học, đi giao đồ giùm em, dạy em học, mua dự trữ 45 card viettel chỉ để tối nhắn tin chúc em ngủ ngon, bù tiền những lần em đi chơi với bạn bè thiếu tiền. Anh không muốn tính toán với em, như thế anh sẽ là một con người ích kỷ. Nhưng quả thật những gì anh đã làm cho em, anh nhớ rất rõ. Anh không đòi hỏi gì cao, có lẽ chăng là chỉ muốn được nắm tay em đi ngoài đường 1 lần, dù em không yêu anh đuợc, vì em không có khả năng đó. Chẳng phải Trang hạ từng dịch, đôi khi nắm tay còn quan trọng hơn làm tình sao ?

Anh đi du lịch cùng em và bạn gái em về KG, anh vừa tức, vừa vui, vừa buồn, vừa tủi và vừa cảm thấy khó thở khi em cố tình nâng niu khuôn mặt của cô bé ấy. Anh ngồi kế bên mà nước mắt lăn, nhưng em cầm tay anh bảo quay lại, thì anh lại cười. Em hỏi anh có gì vui mà cười, anh không biết, cười quen rồi.

Em đứng truớc mặt anh, hôn bạn gái em 3 lần. Anh khóc 30 lần. Em biết anh khóc cũng 3 lần, nhưng em vẫn hôn. Người giàu ăn thừa mứa, kẻ nghèo không có cái để ăn. Người giàu có tiền, thì họ cứ ăn thõa thích, phung phí thõa thuê nhưng xin đừng làm vậy truớc mặt kẻ nghèo, để kẻ nghèo đỡ tủi thân, để kẻ nghèo không khóc nữa.

Tối đó, ta ngủ chung phòng. Anh xin hép nhường em chiếc giường, anh ngủ dưới đất. Cả đêm hôm ấy cúp điện, anh không ngủ đuợc. Anh biết em chịu nóng không nổi, anh đã thức trắng 1 đêm chỉ để quạt cho em mát, cho em dễ ngủ. Nhưng muỗi vẫn đốt em, khi anh biết, buồn cả 1 lúc. Anh chưa bao giờ làm điều gì cho em mà đuợc trọn vẹn. Sau đêm ấy anh đã kiệt sức, không đi nổi nữa. Nhưng anh vẫn buồn, vì thì ra có dốc kiệt sức cũng không thể giúp em ngủ ngon giấc. Tối đó, em bảo anh là em trằn trọc không ngủ được từ 2 giờ tới 3 giờ. Anh lo quá, vì trong khoản thời gian đó, anh đã lén hôn bàn tay, những ngón chân và mái tóc em. Anh không đủ tư cách hơn những nơi khác, có lẽ nơi thấp nhất là bàn chân, nơi rối nhất là mái tóc và nơi khô ráp nhất là bàn tay mới xứng với anh.

Em đem tình yêu của anh ra làm trò đùa, em gối đầu anh lên đùi em cho anh nằm ngủ, nhưng lại nhìn bạn gái em cười thầm. Anh không phải kẻ tính toán, nhưng những gì cô bé ấy làm cho em đã cao đến mức nào để có thể cười nhạo tình cảm của anh, hay là cô bé ấy cũng đã từng nhắn tin chúc em ngủ ngon suốt 743 đêm, sáng tác hơn 10 bài hát chỉ để hát một mình, để bày tỏ nỗi lòng ra giấy, chờ 1 ngày hát cho em nghe , hay là cô bé ấy từng trốn ba mẹ lúc 10 giờ đêm chỉ để đi ruớc em về, hay là cô bé ấy bỏ đón giao thừa cùng ba mẹ để đón giao thừa cùng em.

Anh mong là trong tuơng lai, cô bé ấy có đủ tư cách để cười nhạo anh. Vì bởi lẽ lúc đó, cô bé ấy đã yêu em 1 cách chân tình và cô bé ấy chính là hạnh phúc thật sự của em. Còn nah, chỉ vì một khác biệt, mà anh không bao giờ đủ tư cách để trở thành niềm hạnh phúc của em.Tuy nhiên, số phân của anh chỉ là làm cái bóng cho em, làm 1 thằng osin miễn phí cho em, là sự thật Hạnh phúc vậy thôi là đủ.

Anh yêu em không cần đòi hỏi, anh nói thẳng ra là vậy. nếu yêu để được đền đáp thì ta dùng tiền mua tình yêu luôn, có khi nhà nước còn mở thị trường giao dịch tình cảm, có cả trái phiếu riêng ấy chứ. Thôi thì, ở bên em đuợc ngày nào hay ngày nấy, trong khi anh còn yêu em, anh sẽ luôn đi theo em, để làm bất cứ việc gì có thể làm, để đuợc nhìn em hạnh phúc, truớc khi anh hết yêu em.

ANh có thể là bất cứ những gì em muốn anh trở thành, chỉ để em được vui.

Vẫn bước theo sau em và bạn gái của em. 3 chúng ta là 1, phải không em: Em, bạn gái em và cái bóng của em.

Anh chờ một happy ending, mà chỉ có anh là nhân vật chính.

Long Xuyên, 4/5/2010.
Kẻ thích hát.