Lần này về Việt Nam, ông thường phải trả lời những câu hỏi nào liên quan đến giới trẻ?
Khi tôi chủ trì một hội thảo về tâm lý giới trẻ tại Bệnh viện Y Phạm Ngọc Thạch (TP.HCM) vào cuối tháng 10/2009, nhiều đại biểu lo lắng về hiện tượng đồng tính ở Việt Nam. Nhưng tôi cho rằng đồng tính không phải là bệnh mà chỉ là một hành vi.
Cách đây 20 năm, khi bắt đầu thành lập Hội Khoa học tâm lý Pháp - Việt, chúng tôi đã bàn về vấn đề này. Theo quan điểm của tôi, thì đây không phải là một vấn đề gì lớn và chẳng có gì phải lo lắng cả. Nếu xã hội càng quan tâm thì nhóm này lại càng có sức hút và càng có nhiều bạn trẻ thấy tò mò và bị lôi kéo tham gia.
Tôi xin chia sẻ thế này, đồng tính là một cái gì đó không rõ ràng, mà đã không rõ ràng thì khó phát triển, khó được công nhận. Trong xã hội, con người cần phải được công nhận, phải được nhận dạng một cách rõ ràng, có thể giống như bạn phải có một tấm thẻ căn cước vậy. Như thế, đồng tính chỉ là một tấm thẻ căn cước tạm bợ. Khi ai đó hỏi bạn là ai, người đồng tính lúng túng không biết trả lời thế nào.
**********
Một bạn gửi cho tôi cái link bài này. Đọc xong thấy thất vọng vì cái mớ ngôn từ này được phát ra từ miệng 1 vị có những chức danh to tát như Bác sĩ, Tiến sĩ tâm lý, Hội trưởng. Tôi thất vọng vì thứ ngôn ngữ bài gay đã quá phổ biến ở báo chí trong nước.Nhưng đến ông, một người nếu cứ xem vào những chức danh kia thì sẽ được cho là hiểu biết và cấp tiến, lại là một Việt Kiều trí thức, vậy mà ngôn ngữ ông sử dụng cũng không khác là bao. Chả nhẽ ông sống giữa trời Âu mà lại kém hiểu biết đến thế? Ông nói “ĐT chỉ là một tấm thẻ căn cước tạm bợ, nếu ai đó hỏi bạn là ai thì người ĐT sẽ lúng túng không biết trả lời”. Trong khi thế giới tiến bộ đặc biệt những người làm trong lĩnh vực tâm lý, tâm thần tìm mọi cách để thế giới công nhận ĐT là một đặc tính tình dục bình thường như dị tính thì ông lại cho rằng đó là một cái gì đó không rõ ràng, không được công nhận. Tôi băn khoăn: ông sẽ giải thích thế nào với những người ĐT chẳng may tìm đến ông để được tư vấn?
Phát biểu của ông sai ở mấy điểm: 1) Cần phân biệt Tình dục ĐT và ĐTLA (sexual identity). Tình dục ĐT có thể là một hành vi nhưng ĐTLA thì không phải là một hành vi; 2) Ông lại theo quan điểm ĐT là hiện tượng sinh ra do tò mò và dễ lây lan; 3) Ông cố tình nhắm mắt phủ nhận việc người ĐT đã đang và càng ngày càng được công nhận trên thế giới.
Lẽ nào thế giới này toàn những người dốt nát hơn ông nên họ đã cho “right to sexual orientation” là một trong những quyền con người và quyền sức khỏe sinh sản trong tuyên ngôn của Liên Hợp Quốc. Trong khi bao nhiêu người từ những nơi được gọi là văn minh hơn trong đó có cả nước Pháp mà ông đang sống không quản ngại khó khăn cực nhọc để bước vào những vùng đất kém văn minh, mông muội, để bảo vệ những nhóm người thiểu số trong đó có nhóm ĐT thì ông lại có thể đưa ra phát biểu hết sức tiêu cực. Lẽ nào hàng vạn tổ chức phi chính phủ, các nhà tài trợ trong đó có cả Rockefeller, Gates, Buffet, DFID, USAID bỏ ra không biết bao nhiêu tiền để cổ động cho quyền sức khỏe sinh sản và quyền được sống và công nhận cho những người ĐT đều là những kẻ cấp tiến mù quáng? Hay vì ông là một vị Tiến sĩ Tâm lý chưa đọc hết mấy cuốn sách của Freud?
Có lẽ với những người như ông Liêm thì chỉ khi nào chính đứa con mà ông đẻ ra là một người ĐT thì may ra ông mới không thờ ơ đứng ngoài mà bảo nó là đứa không có identity.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét