...To my LoGicAl WorLd

7 tháng 6, 2010

Những mảnh ghép

Tất cả những cô gái, tất cả những chàng trai trên đời này đều mong muốn có thêm một mảnh ghép cho họ.

Cuộc đời của mỗi người có khá nhiều mảnh ghép mà không nói ra thì họ quên mất, để khi mất thì mới nhận ra rồi khóc. Nếu không để ý đến người thân mình thì họ chết, khóc làm gì. Bản thân bất kỳ ai cũng chính là những mảnh ghép mà bản thân họ không nhận ra, họ không thể hoàn thành bức tranh được nếu họ không cùng nhau nắm tay, và ghép lại.

Biết vì sao mà họ chỉ có thể nằm ở vị trí này, mà không thể nằm ở vị trí kia ? Vì nó sẽ làm cho bức tranh bị hỏng, và cuối cùng phải trở về vị trí cũ. Không ai cần biết họ có bao nhiêu tiền để đổi vị trí, cuối cùng họ cũng phải trở lại đúng vị trí của họ. Tiền có đời nào mua được tất cả đâu.




Nhưng đâu đó vẫn có những mảnh ghép ngu ngốc vẫn ngày ngày tách biệt khỏi bức tranh, dùng những đồng tiền dơ bẩn để mong được một ngày thay đổi vị trí. Một khi đã gắn lên người mình một hình ảnh cố định của bức tranh thì không bao giờ có thể dời chỗ, sẽ gây náo loạn.

Tôi không phải một chàng trai ngu ngốc chạy đi theo vật chất, nhưng những đồng tiền đó vẫn có sức hút quá mãnh liệt, và đôi lúc tôi cũng muốn gỡ bỏ những cái mảnh ghép đã dính vào cuộc đời tôi.

Nhưng có những mảnh ghép không thể tách rời. Như bố mẹ chẳng hạn.

Thà ta mất đi một số mảnh ghép để có 1 bức tranh không hoàn hảo, có vài lỗ hổng chứ đừng cố dời chỗ những mảnh ghép để làm bức tranh thêm rối.

Có ai thay đổi được nguồn gốc, hay dùng tiền để lựa chọn được cha mẹ ruột mình chăng ?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét