...To my LoGicAl WorLd

25 tháng 11, 2009

Bí quyết thành danh của Mặt Thớt Bảo Thy

Đây là bài viết thu thập được của Prune Oil sau khi anh bán rẻ trinh tiết, chấp nhận ăn nằm với Mặt Ngựa để lấy được bí quyết làm nên tên tuổi ca sĩ.


Hiện nay thị trường ca sĩ Việt Nam phát triển như nấm. Nấm là một món ăn ngon và bổ, kinh doanh nấm rất có lợi cho sức khỏe của hầu bao. Mặc dù ca sĩ không ngon vả bổ nhưng kinh doanh họ cũng có lợi cho sức khỏe hầu bao không kém. Tôi vừa mới thành lập một band nhạc, có nghĩa là ít nhiều đã nhón chân vào ngành kinh doanh nghệ thuật. Nếu như tôi không nhầm lẫn quá đáng thì những gì tôi viết sau đây có thể coi là hướng dẫn sơ bộ cho những người muốn trở thành ca sĩ.

Để trở thành ca sĩ trước tiên các bạn phải biết ca sĩ là cái gì đã.

Ca sĩ là cái gì? Đấy là một mặt hàng, đương nhiên, mặt hàng này được làm từ những người có (hoặc không) khả năng ca hát. Những người có (Hoặc không) khả năng ca hát muốn trở thành ca sĩ phải trải qua những quá trình đào tạo khắc nghiệt, giống như con sâu róm metamorph thành con ngài ấy (Xem sách Sinh Vật lớp 7 do nhà xuất bản giáo dục Việt Nam tái bản hàng năm để biết thêm chi tiết). Biết diễn tả thế nào nhỉ… nói chung là khắc nghiệt lắm! Dĩ nhiên công sức của ca sĩ bỏ ra cũng tương đương với lợi nhuận họ thu về. Chứ không thì có động rồ mà đi hát rồi hàng xóm lại dị nghị là lũ xướng ca vô loài à!

Trước khi nói qua loa về những bước chuẩn bị để trở thành một ca sĩ, trước tiên phải tô vẽ cho các bạn một lý luận cơ bản đã.

- Ca sĩ không phải là những cỗ máy hát chỉ biết có tiền. Họ là những ca sĩ chỉ biết có tiền, hơn nữa máy móc không có tri giác để tham tiền. - Một ca sĩ hát nhạc Pop được gọi là Popper (Chứ không phải là Popist như một vài người võ đoán), còn ca sĩ hát nhạc Hip Hop được gọi là Rocker hay Raper tùy anh ta phát biểu. Tiêu chuẩn này được đưa ra vào những năm đầu của thập niên thứ nhất thế kỉ 21 VNSI (Vietnam National Standard Interface) – đại loại như ANSI của Mỹ ấy. - Đơn vị nghệ thuật nhỏ nhất của một ca sĩ là một Track, một gói những Track được gói trong một portion gọi là Album. Một Album gồm vài track và được sao ra một phương tiện lưu trữ thông tin gọi là CD. Các ca sĩ bán CD để lấy tiền. Tiền kiếm được dùng để nuôi fan, người yêu và báo chí. - Mỗi ca sĩ đều được ông bầu viết cho một kịch bản để diễn. Kịch bản (framework) này là một bộ (suite) giao thức (protocol) bao gồm thủ tục (procedule) chào hỏi và phát biểu, cách thức vùng vẫy trên sân khấu. Các protocol suite này được đánh vần theo phương pháp thậm xưng là “Phong cách”. Roài, bi giờ bắt đầu giờ học. Đây là 7 bước cơ bản để trở thành ca sĩ.

1: Chọn tên.

Trước tiên bạn phải thay đổi tên của mình. Cái tên cha sinh mẹ đẻ có thể rất có ý nghĩa, nhưng vì trình độ hiểu biết của khán giả có hạn nên bạn phải đổi một cái tên khác, thật kêu, thật vang, để cái tai của họ được phần hạnh phúc. Tên của bạn nên tuân theo luật bằng trắc, nghĩa là phải lên bổng xuống trầm. Đừng quan tâm nếu nó quá ngu xuẩn hoặc quá trúc trắc, bởi vì cái tên nó đồng nghĩa với lợi nhuận. Ví dụ điển hình: Bảo Thy, Nhật Tinh Anh … Những cái tên vừa rẻ tiền vừa khó đọc làm vui lòng người hâm mộ, bởi vì nó dễ nhớ và… nói thế nào nhỉ, chả có ý nghĩa cao siêu mẹ gì cả.

2: Chọn bầu.

Ông bầu, đấy là cái Gateway routes ca sĩ đến thành công. Bạn phải chọn ông bầu thật kĩ, vì không những ông ta hướng dẫn và tìm khách cho bạn, bạn còn phải ngủ với ông ta dài dài. Xí dụ như một gã đầu hói bụng phệ mặt đỏ gay đi xe Mercedes màu đỏ là không duyệt được rồi.

3: Chọn phong cách.

Như đã nói ở trên. Bạn có thể trở thành Popper hay Rocker tùy theo thứ nhạc bạn hát hoặc phát biểu. Dĩ nhiên hát không phải là phần quan trọng, quan trọng là hát những bài được người khác thích. Xí dụ như thằng ngu Nhật Tinh Anh hát cái nhạc thổ tả gì éo biết, chỉ thấy khán giả vỗ tay và bảo là balad, còn lão Viết Thanh hát “Polarized” như phát dại, ngẩng mặt lên thấy cái băng rôn trắng tinh “Viết Thanh em yêu anh!” lolz. Xí dụ nhé: bạn có thể hát thứ nhạc quán bar rẻ tiền từ những thập niên 60 rồi bảo rằng đấy là nhạc trữ tình. Sẽ chả có ai vặn vẹo bạn cả. Chúng ta có cả một ủy ban nghệ thuật dốt nát, tất cả công việc bạn phải làm là đấm tiền vào mõm họ, ngủ với vài người và lừa khán giả. Kết quả là bạn sẽ có càng ngày càng nhiều tiền hơn.

4:Luyện tập.

Luyện tập để làm cái quái gì nhỉ? À, để cho cơ bắp của bạn đỡ nhẽo ra. Ngoài lịch làm việc dày đặc, bạn phải ngủ với quá nhiều đàn ông, đôi khi với cả đàn bà nữa….. nếu bạn là nữ ca sĩ thì công việc có phần đơn giản hơn, chỉ cần giữ mình không có bầu là được rồi. Nói chung là với kiều sinh hoạt đấy mà lên biếu diễn thì chỉ có nước chết sớm. Tốt nhất là nên luyện tập để có một cơ thể cường tráng.

5: Nuôi fan

Không giống như nuôi pet ảo, việc nuôi fan quan trọng như nuôi gia súc. Bạn phải vỗ về fan, thuyết phục chúng nó đừng hâm mộ người khác và quan trọng nhất là chịu khó mua đĩa CD của bạn. Fan là thứ gia súc ngu xuẩn và phản phúc nhất trần đời, muốn quản lý tốt chúng nó phải có trí tuệ siêu việt, đây là cả một nghệ thuật và cần có cả một dàn tư vấn. Nếu bạn chịu khó chiều ông bầu thì có thể ông ấy sẽ thuê cho bạn một thằng cố vấn, đôi khi thằng này sẽ thay bạn ngủ với ông bầu và nếu bạn muốn thì đôi khi nó có thể ngủ với bạn

6: Đóng quảng cáo

Bạn là một người có ngoại hình khá khẩm. Tại sao không tận dụng ưu điểm trời cho này? Lợi nhuận của bạn sau khi đóng quảng cáo sẽ là Tiền bán nhạc + Tiền chạy show + Tiền ngủ(?) + Tiền quảng cáo. Bạn có thể quảng cáo thuốc, xe hơi, mĩ phẩm, tùy hạng, miễn là người ta bò đến tìm bạn.

7: Biểu diễn

Muốn hay không bạn cũng phải lên sân khấu. Vấn đề không phải là bạn hát thế nào, vì có ai thèm nghe bạn hát đâu. Bạn phải diễn. Trò này cũng lắm ngón công phu. Ở Việt Nam thì bạn không cần phải nhảy, cho nên bạn phải uốn éo, vẫy vùng, vuốt tóc vặn lưng v.v.. sao cho xinh đẹp và có duyên. Mức độ thành công của việc biểu diễn có thể được tham khảo bằng cách nói chuyện với mấy em học sinh cấp 2 hoặc 3 suốt ngày xem phim Hàn Quốc rẻ tiền. Nếu chúng nó bắt đầu gọi bạn bằng “anh” thì coi như bạn thành công một nửa.

Một phần khác không kém quan trọng của khâu biểu diễn là phát biểu. Bạn có thể dùng mẫu template sau đây: “ <> xin gửi đến lời chào/lời chào và chúc sức khỏe/lời chào và lời chúc sức khỏe ” để chào khán giả. Đây là công thức khá quen thuộc và hiệu quả. Hiệu quả vì ca sĩ nào cũng dùng nó để chào, nên không ai thèm nghe, rốt cục là bạn có thể phát âm sai chính tả hoặc ngữ pháp mà không bị ai phát hiện. Ngôn ngữ bạn dùng có thể hoàn toàn ngu dốt, nhưng nhất thiết phải giống những ca sĩ ngu dốt khác, vì bạn là ca sĩ mà. Tốt nhất là học cái giọng nữa Bắc nửa Nam của bọn dẫn chương trình rẻ tiền.

Điều quan trọng nhất để trở thành một ca sĩ giỏi, kiếm được nhiều tiền, ra nhiều CD, có nhiều fan, chạy nhiều show là bỏ ngoài tai dư luận và đừng học hỏi. Càng học hỏi nghe ngóng nhiều các bạn sẽ càng thông minh ra. Đi cùng với sự thông minh là trình độ và lòng tự trọng, cái này thì không có lợi cho nghề diễn lắm….


8: Nhảy vọt từ Ca sĩ -> Đạo sĩ

Sau khi hoàn thành 7 bước tối quan trọng trên, để có thể đạt được trình độ như Mặt Ngựa còn cần 1 kĩ năng khác để thành một Đạo sĩ lão luyện: Ngựa Giả Nai. Mặc dù đã tiền bạc + thời gian + ngủ(?) rất nhiều nhưng sớm hay muộn cũng sẽ có phản hồi từ phía người nghe nhạc (đừng lầm lẫn với cái thể loại được vỗ béo đã nói ở bước 5), vì thế nên việc (cố gắng) giữ bình tĩnh cũng như độ "trong sáng" trước mắt các fan là rất quan trọng. Chính đám đầu lợn được vỗ béo hàng ngày này sẽ là Viện quân quan trọng không kém các Skill mà Mặt Ngựa đã tu luyện được. Cách rất hiệu quả mà lại rẻ tiền (tiết kiệm)là mở to mắt và mõm (có thể là mồm nếu nói về người) hét to câu "Tôi không biết". Cứ đổ trách nhiệm cho phía ông bầu, hay blabla bất cứ người nào cho rằng đủ ngu thì cứ nói bóng gió rằng "Có thể là tại phía kia ?" và bạn sẽ giữ được hình tượng hiếm có trước mắt các fan. Cuối cùng đừng bao giờ quên câu nói "Tôi sẽ nỗ lục hết mình vì nền âm nhạc nước nhà" và khi bạn can đảm thốt ra câu này thì có thể nói bạn đã là một Đạo sĩ tài năng và thô thiển không thua thì Mặt Ngựa. Chúc may mắn.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét