...To my LoGicAl WorLd

24 tháng 1, 2010

Giấc mơ trưa...



Từng chiếc lá, bay về nơi xa
Ngập vàng góc phố khi mùa thu qua
Chỉ còn riêng em, và con phố quen
Kỷ niệm dâng lên thành nước mắt



3 ngày nay, đi học lớp nâng cao kỹ năng hoạt động nhóm của liên đoàn lao động tỉnh. Vui. Hay. bổ ích.

Cám ơn đời cho mình một giấc mơ êm đềm, và khi giấc mơ kết thúc thì mình còn có gì lưu luyến nữa, mà sao vẫn lưu luyến...

Ngày thứ nhất

Gặp em, Phúc. Không thích em. Da em ngăm ngăm, vầng trán cao cao, ăn mặc thô kệch quê mùa. Em lại điệu như con gái, lại nhỏ con hơn anh. Anh không thích em.

Anh dẫn em đi Coopmart, anh không nghĩ là em vui như thế. Một đứa bé trai từ quê lên thành phố. Anh dân em đi dạo quanh nhà sách, em đòi mua ... Doraemon. Ôi trời, còn gì cao quý hơn để đọc nữa không...?

Em mặc áo thung có cổ nhìn xấu lắm, lại mặc áo đen viền xanh đọt chuối. Ôi em ơi, mặc như thế xấu lắm. Đưa em mượn cái áo của anh, em mặc vào như thiên thần. Em hết quê mùa rồi.

Bỗng dưng em nắm tay anh, nói anh 1 câu, bây giờ anh không thể quên.

Anh làm anh hai em đi.

...

Anh nằm ngủ, ôm em suốt đêm dài. một mùi huơng thoang thoãng bay vào tóc anh, anh say như kẻ uống rượu quá chén. Anh không say men, mà say một thứ khác, lạ quá em ạ.

Em trằn trọc cả đêm vì lạ chỗ. Anh không ngủ vì em cứ lăn mãi. Đành thức vậy. Dưới ánh đèn leo lét, anh thấy em thật kham khổ. Một đứa bé 14 tuổi mà nhìn sao mà thánh thiện quá. Thánh thiện một cách kham khổ.

Đêm ấy anh thức trắng.

Có gì đấy là lạ nãy mầm.

Ngày thứ hai.

Đêm qua em đã mơ một giấc mơ đẹp. Trong mơ em thấy thứ bảy tuân sau em mới về.

Anh và em lại tiếp tục đèo nhau đi vòng vòng Long Xuyên, vì hai đứa khá rãnh. Xin lỗi, em nặng quá, anh chỉ chở em lại Coopmart 1 lần nữa thể theo nguyện vọng của em được thôi. Gà rán ngon không em ? - Chỉ thua KFC em ăn thôi. Anh mắc cỡ quá, không thể đáp ứng cho em những thứ đồ ăn ngon hơn những tứ mà em đã ăn, 45.000 cho anh và em.

Em bày trò, con nít dễ thương chỗ đó. Trốn tìm hả, đụng chạm nhau 1 tí làm anh em mình hiểu nhau hơn. Và vì thế tuy không nói nhưng có lẽ 90% cũng là g...

Tối đó, em không cho anh nằm gần. Sợ gì vậy ?

Ngày thứ ba

Anh buồn từ sáng đến chiều. Hôm nay là ngày cuối cùng của giấc mơ, anh biết thế. Chính xác là giấc mơ đẹp của đời anh sắp đi xa.

Em trách anh sao mà vô tâm, không thèm chơi với em.

Em trách anh sao mà thấy ghét, không chở em lại lớp như hai bữa trước.

Em trách anh sao mà buồn thế, làm em thấy sờ sợ...

Anh sắp lìa xa em, còn gì mà không buồn.

Cứ quay cuồng
Vòng xoáy nhân duyên


Anh xin hẹn lại một dịp khác, có duyên sẽ gặp lại.

Tiễn em ra đến xe, anh khóc, anh đứng khóc. Em giận anh, nhưng anh đã nhìn thấy nụ cười của em. Em ngoái đầu lại la lớn "nghe tui, không được khóc".

Và giờ anh không nín khóc được.

Một giấc mơ chớp nhoáng, 1 emtry chớp nhoáng.

Còn gặp lại không ???

0 nhận xét:

Đăng nhận xét